Hotline:

+84-24-38233141

Email:

c3chuvanan@hanoiedu.vn

Cambridge Assessment International Education

HOẠ KÝ- K115

BÀI PHÁT BIỂU LỄ BẾ GIẢNG (20/5/2025) của học sinh Nguyển Bảo Chi  lớp 12 Chuyên Văn (đạt  giải Nhì Kỳ thi Học sinh Giỏi Quốc gia) 

Kính thưa các quý vị đại biểu, các vị khách quý!

Kính thưa các thầy cô giáo, các cô bác cán bộ nhân viên nhà trường!

Các bạn học sinh K115, các em K116 – K117 thân mến!

 

Em là Nguyễn Thị Bảo Chi, học sinh lớp Chuyên Văn, khoá K115 – một phần nhỏ bé trong hơn 600 bạn học sinh khối 12 của trường THPT Chuyên Chu Văn An. Được đứng ở đây, trong khoảnh khắc đặc biệt này, đại diện cho cả vòng gỗ 115 – thế hệ học sinh chuẩn bị bước qua cánh cửa tuổi 18 để có đôi lời gửi lại Chu Văn An là một vinh dự lớn lao đối với em. 

 

Bảo chi

Học sinh Nguyển Bảo Chi – 12 Chuyên Văn phát biểu trong buổi lễ Bế giảng năm học

Giữa vùng trời tháng Năm rực nắng, chúng ta đang đứng ở điểm giao nhau giữa quá khứ và tương lai, giữa những hồi ức và những khát vọng chưa kịp gọi tên. Ba năm qua, chúng ta đã cùng nhau đi qua những ngày nắng cháy sân trường, những cơn mưa bất chợt làm ướt cả ký ức, những lần cãi vã, làm hòa, trưởng thành cùng nhau dưới mái nhà Chu Văn An. Với em, nơi đây không chỉ là ngôi trường cổ kính, là niềm tự hào của người Hà Thành, mà là nơi mỗi người mang trong mình một câu chuyện, một gam màu riêng, nơi chúng ta được tự do thử và sai, tự do thành công, tự do thất bại, tự do làm những đứa trẻ vụng về, mộng mơ, và cả cứng đầu, bướng bỉnh, vụn vỡ – tất cả đều được đón nhận bằng yêu thương, bao dung từ thầy cô, bạn bè. Và dẫu mai này mỗi người mang theo những hành trình riêng, chúng ta vẫn còn một điều may mắn: thế giới hôm nay đã phẳng hơn bao giờ hết, các công cụ mạng xã hội sẽ giúp chúng ta nối dài những giây phút thiêng liêng trong năm tháng học trò này. Những cây cầu vô hình được dựng lên từ những năm tháng ở Chu Văn An sẽ là sợi dây để giữ chúng ta bên nhau, dù khoảng cách có là hàng ngàn cây số. Chúng ta có thể không còn ngồi cạnh nhau trong những giờ học nhưng vẫn có thể tìm thấy nhau đâu đó giữa những guồng quay của cuộc sống – để những giọt nước mắt trong giây phút tạm biệt này không khép lại ở đây, mà được nới ra, lan tỏa khắp những ngõ ngách của thế giới, để thanh xuân của chúng ta, thanh xuân của Chu Văn An, vẫn luôn được thắp sáng trong tim mỗi người, trên mọi hành trình không biên giới.

 

Trống bế giảng
Cô giáo Nguyễn Thị Nhiếp – Hiệu trưởng nhà trường đánh hồi trống Bế giảng năm học 2024-2025

Và trước khi khép lại, cho phép em – thay mặt cho cả khối 12 – được nói những lời cảm ơn.

 

Em xin cảm ơn các thầy cô – những người đã kiên nhẫn dìu dắt chúng em qua từng bài học, từng chặng đường chênh vênh đầu đời. Các thầy cô không chỉ truyền cho chúng em kiến thức, mà còn trao cho chúng em những khoảng lặng để soi mình, để tự đặt câu hỏi, để trưởng thành bằng những va vấp rất riêng.

 

Con xin cảm ơn các bác lao công, các bác bảo vệ, những cô bác công nhân viên nhà trường – những người đã lặng lẽ giữ cho mái trường Chu Văn An luôn sạch sẽ, an toàn, đủ đầy – để chúng con có thể hồn nhiên đi qua những tháng năm đẹp nhất của đời người.

 

Con xin cảm ơn bố mẹ – những người luôn lặng lẽ dõi theo chúng con từ những ngày đầu tiên đi học cho đến hôm nay, khi chúng con đứng ở vạch xuất phát mới của cuộc đời, để dù khó khăn, chưa một hành trình nào chúng con phải đi một mình. Bố mẹ chính là bước đệm, là niệm tự hào mà chúng con mang theo trong suốt cuộc đời. 

 

Và sau tất cả, cho phép em – cũng là một thành viên vòng gỗ 115 – được nhắn nhủ đôi điều đến tất cả các bạn của mình. Có lẽ, chúng ta sẽ phải thực sự tạm dừng hành trình là những cô cậu học trò được bao bọc bởi nắng ở Chu, mưa ở Chu, và bởi những thầy cô ở Chu Văn An. Chúng ta hẳn sẽ rất buồn dẫu đó là điều tất yếu. Nhưng chúng ta cũng sẽ chẳng muốn bản thân mãi chỉ đóng mình ở nơi này bởi thế giới ngoài kia, dù sẽ chẳng nhìn mỗi người với ánh mặt dịu dàng như Chu3 nhưng đó mới thực sự là nơi thử thách sự bản lĩnh, kiên trì, cứng rắn và đôi khi là lạnh lùng đối đầu của mỗi người. Từ mái trường Chu Văn An, mỗi người sẽ phải tự bước về phía những ngã rẽ khó khăn, những quyết định lớn đầu tiên được viết nên bởi chính mình. Đứng trước những ngả đường ấy, có thể sẽ có những ngày chúng ta sẽ thấy cô đơn, chênh vênh, sẽ thấy sẽ nhớ và muốn quay trở lại lắm những năm tháng ở Chu Văn An. Tớ xin mượn lời của bài hát Tell the kids I love them của Obito và Shiki – bài hát mà tớ đã nghe dường như nhiều nhất trong những ngày tháng ở Chu 3 – để thay cho những điều tớ muốn nói với các bạn, với chính mình:

 

Tặng kỷ yếu

Đại diện K115 tặng Vòng Gỗ tới các thầy cô

Chúng ta không cần cố để được như ai

Mỗi cây mỗi lá mỗi cành, mỗi người mỗi chuyện, mỗi nhà mỗi cảnh

Ta chỉ cần là chính mình, chạy theo tương lai mình muốn trở thành

Dù đường đời trải nhiều màu thì cũng chỉ tô đẹp thêm cho một bức tranh

Hãy lắng nghe những gì mình muốn, để thời gian sửa những điều đã sai

Vì cuộc đời không hề gắt gỏng với những đứa con đang muốn làm lại

Hãy sống thật là hạnh phúc, đưa bản thân đến một nơi cao

Bài này vẫn sẽ mãi ở đây để luôn nhắc nhở chúng ta đều là những ngôi sao.

 

Chia tay

Giờ phút chia tay

Em xin chân thành cảm ơn các quý vị đại biểu, các thầy cô giáo đã chú ý lắng nghe. Và cũng như lời bài hát, Vòng gỗ K115 ơi, chúng ta sẽ cùng cầu chúc cho nhau: Mỗi bước chân đều luôn yên bình như cách Chu đã dạy ta nhé!

 Em xin chân thành cảm ơn!