CHU VĂN AN KHÔNG CHỈ LÀ MỘT NGÔI TRƯỜNG
Tháng 11, năm covid thứ 2 mọi thứ như chậm lại. Mọi năm, giờ này tấp nập với các cuộc họp lớp, họp khóa. Năm nay không có dịp để ngồi tụ tập hoàn huyên với bạn bè thầy cô để ôn lại những kỷ niệm xưa nhưng lòng vẫn bồi hồi nhớ về mái trường CVA thân yêu.
Nếu hỏi Ba năm cấp 3, ấn tượng đáng nhớ của tôi là gì? Không phải không thể trả lời. Mà vì 3 năm niên thiếu ấy có quá nhiều khờ dại để nhớ, để bắt đầu từ đâu, diễn trình như thế nào và kết thúc ra sao.
Là buổi đầu tiên tập trung ở trường ngửa mũ cối quyên tiền mua bóng nhựa ra Bách Thảo tranh hùng, là những buổi trốn học ra quán billard sau trường bị cô chủ nhiệm ra xách tai mang về phòng hội đồng, là “chị” phụ trách đoàn trường Mai Anh dạy môn Văn với giải “quốc gia” môn Văn mà những đứa học trò luôn mong được 5 điểm văn như tôi đầy ngưỡng mộ, là thầy Mão, tổng giám thị “sát thủ” đầy ấn tượng với bao thế hệ học sinh….. tất cả những thứ ấy đều là những kỷ niệm đẹp. Nhưng tất cả những thứ ấy có thể có trong bất cứ ai, bất cứ ngôi trường nào. Điều ấn tượng nhất trong tôi cũng như bất cứ ai đã từng học dưới mái trường Chu Văn An là sự tâm huyết của các thế hệ thầy cô, dạy cho chúng tôi nên người, dạy cho chúng tôi một nhân cách sống, một niềm tự hào về mái trường Chu, CHU LÀ PHẢI CHẤT. Để dù cho mấy chục năm ra trường, các thế hệ học sinh dù ở bất cứ nơi đâu, làm công việc gì vẫn luôn tự hào mình là cựu HS CHU. Vẫn cùng nhau tạo nên một cộng đồng CHU luôn luôn bên nhau trong cuộc sống
Hơn 20 năm rời xa mái trường, nhiều thầy cô, bạn bè không còn nữa, “Chị” Mai Anh giờ đã là cô Hiệu trưởng nhiều năm điều hành nhà trường ngày một khang trang, phát triển. Mỗi năm đến dịp này chúng tôi đều hướng về mái trường thân yêu mong đến ngày được tay trong tay nói một tiếng “Cô trò”
Chúng tôi sống với nhau không chỉ 3 năm tuổi học trò, CVA dạy chúng tôi biết sống với nhau cả đời, truyền cảm hứng ấy cho cả thế hệ F1 sau này.
Chính niềm tự hào, sự đoàn kết, CHẤT CHU ấy chắp nối ước mơ để thế hệ tiếp theo phấn đấu tự hào bước vào ngôi trường này, nơi không chỉ dạy chúng tôi kiến thức mà dạy chúng tôi cách sống, cách làm người.
Và biết đâu 10-15 năm nữa con trai lại dẫn con của mình tự hào nói rằng Ngày xua bố học CHU, con hãy phấn đấu để được tiếp tục giáo dục dưới mái trường ấy.
Với tôi Chu Văn An không chỉ là một ngôi trường, Chu Văn An là một gia đình.