Giới thiệu sách tháng 9: Cuộc đời của Pi – Yann Martel
Đối với tôi, cuộc đời của Pi là một cuốn sách chỉ dẫn về thế giới cảm xúc bên trong đầy đủ nhất của con người, thậm chí tôi coi đó là một bản đồ để mình dò đường mỗi khi cảm xúc bị lạc đường, và không biết mình sẽ phải như thế nào. Trong những hỗn loạn của cảm xúc, tôi bắt đầu nhận ra mình nên đi về đâu từ cuốn bản đồ này.
Những điều tôi nói trên đây, chắc sẽ làm bạn hơi ngạc nhiên, nếu như đã xem bộ phim cùng tên mà Hollywood dựng lại từ cuốn Cuộc đời của Pi. Nếu chỉ đọc bề nổi của cuốn sách, và xem phim, thì đây có vẻ chỉ là câu chuyện phiêu lưu mạo hiểm đầy hấp dẫn thôi. Một cậu bé mới lớn vì một tai nạn, nên phải lưu lạc một mình trên đại dương, à không phải một mình, cậu còn có một con ngựa vằn, một con đười ươi, một con linh cẩu, và đặc biệt là con hổ Bengan, con vật duy nhật còn sống sót và đồng hành với cậu bé trong suốt chuyến phiêu lư sau này..
Cuộc đời của Pi, đơn giản kể về một cậu bé luôn luôn phải lớn lên trong một mặc cảm bởi một nguyên nhân tưởng chừng như vặt vãnh, đấy là cái tên của cậu trùng với một động từ không hay lắm trong tiếng Anh. Tôi đã rất thích cách mà cậu ý quyết tâm tự đổi tên cho chính mình, bởi câu chuyện đó làm tôi hiểu rằng, không phải cảm xúc tiêu cực nào cũng nhấn chìm được mình, nếu mình đủ quyết tâm, mình sẽ bứt ra khỏi cái lực hút của vòng xoáy cảm xúc tiêu cực, và lúc đó, không ai có thể chế giễu và làm tổn thương mình được.
Pi tự nhận mình là một cậu bé yếu đuối nên cậu bị hút về phía tôn giáo, cậu say mê tất cả các loại tôn giáo trên đời, từ đạo Hin đu, Phật giáo, Thiên chúa và Hồi giáo. Và trong khi tất cả gia đình, thầy giáo, và cả xã hội nhìn cậu đầy khó hiểu về niềm say mê này, thì cậu đã cố làm cho mọi người hiểu một chân lý rất giản dị, mọi tôn giáo đều dẫn con người đến tình yêu thương, sao mọi tôn giáo lại phải bài trừ lẫn nhau?
Nhưng toàn bộ câu chuyện chủ yếu kể về cuộc phiêu lưu mạo hiểm của Pi với con hổ Bengan hoang dã, có thể ăn thịt cậu bất cứ lúc nào. Thế giới của lạ lùng, huyền ảo bắt đầu mở ra từ đây, tôi như bị lạc giữa 2 cõi mơ và thực, mơ vì cảnh tượng quá huyền ảo lỗng lẫy so với trí tưởng tượn của tôi, thực vì những cảm xúc của nhân vật lại y như những cảm xúc của tôi với những điều mà tôi vẫn đang phải đối diện hàng ngày. Những hoang mang, lo sợ, tuyệt vọng, những tổn thương, bất lực, chán nản, và cách mà nhân vật vượt qua tất cả cảm xúc tiêu cực đó với những chỉ dẫn cụ thể lại rất thực.
“Bằng cách nào đó, nỗi sợ hãi Parker làm cho tôi có thêm động lực để tồn tại” vâng đó là câu nói mà tôi thích nhất của nhà văn Yann Martel trong Cuộc đời của Pi, đôi khi chính những thứ đang dìm mình xuống, lại là động lực để cho mình phải vươn lên, và từ đó mình sẽ mình may mắn tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời mình. Nếu nghĩ như thế, bạn sẽ thấy bớt ghét, bớt sợ những điều không may ập xuống đầu mình. Bởi biết đâu, đó lại là chiếc chìa khóa để bạn mở ra những cánh cửa của cuộc đời mình.